静听松风寒

【静听松风寒】出处

出自 唐朝 刘长卿《听弹琴》

【静听松风寒】的全诗

《听弹琴》

泠泠七丝上,静听松风寒

古调虽自爱,今人多不弹。

单字解释:

【静听松风寒】平仄韵脚

拼音:jìng tīng sōng fēng hán

平仄:仄平平平平

韵脚:(平韵) 上平十四寒  

* 平仄拼音来自网络,仅供参考;诗句韵脚有多个的时候,对比全诗即可判断。

《听弹琴》翻译、赏析和诗意

tīng tán qín

听弹琴

líng líng qī sī shàng, jìng tīng sōng fēng hán.

泠泠七丝上,静听松风寒。

gǔ diào suī zì ài, jīn rén duō bù dàn.

古调虽自爱,今人多不弹。

展开